Sau khi tất cả mọi người đi ra khỏi phòng họp, anh ngả người dựa vào ghế, nới lỏng cà vạt rồi đưa tay day day nhẹ hai thái dương. Thật phiền phức! Kim Lăng cũng đứng bên cạnh im lặng, cho đến khi anh căn dặn
– Chuẩn bị xe về.
– Vâng thưa sếp.
Ý anh là về căn biệt thự ở tại Pháp. Hiện tại cũng rất muốn trở về bên vợ nhưng với tình hình phức tạp của công ty thế này thì sao có thể trở về được. Anh lại thở dài rồi đứng dậy đi xuống ngồi xe để trở về. Nhìn thành phố Paris hoa lệ bỗng chốc anh lại nhớ đến nụ cười của An Nhiên, nụ cười có thể khiến người ta quên đi cái mệt mỏi, muộn phiền.
…
An Nhiên và Phong Hi khi trở về nhà thì rất lo sợ. An Nhiên lo ba vẫn giận, Phong Hi lo ông ngoại sẽ không chấp nhận cô bé. Lúc chiếc xe đi vào khuân viên trường đại học lại khiến cô nhớ về năm tháng sinh viên trước đây, được cùng Tiểu Dĩnh, Thẩm Tâm, Tiểu Vân vui đùa mỗi khi đi học về. Thấy mẹ nở nụ cười, Phong Hi tò mò hỏi
– Mẹ, sao mẹ cười vậy? Có chuyện gì vui sao ạ?
– Đây là trường trước đây mẹ và các dì học. Lúc đó mỗi khi đi học về, mọi người đều rất vui vẻ đùa cợt với nhau. Giờ nhìn lại khiến mẹ có chút nhớ thời gian ấy.
–Thì ra là vậy. Vậy sau này lớn lên con cũng sẽ học ở đây.
Phong Hi cười rất tươi. An Nhiên mỉm cười xoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-theo-duoi-lai-vo-ba-that-la-xau-xa/3376909/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.