Buổi chiều hôm đó đột nhiên trời đổ mưa lớn. Diệp Ân Tuấn ngồi trong phòng làm việc nhìn ra ngoài trời chợt nghĩ đến Phong Hi, trong lòng có cảm giác khó chịu không ổn. Đã sắp 5 giờ rồi. Ngẫm nghĩ một lúc, đi qua đi lại trong phòng làm việc hơn 30 phút anh lại bảo Kim Lăng chuẩn bị xe để đến đón Phong Hi.
Trời mưa nên cổng trường lại càng trở nên đông đúc hơn. Phong Hi cầm chiếc ô nhỏ màu vàng đi ra. Nhìn trời mưa cô bé đưa tay ra hứng lấy mấy hạt mưa mát lạnh. Đột nhiên có một người đàn ông đeo khẩu trang che ô đi đến bắt chuyện
– Cô bé, cháu là Diệp Phong Hi phải không?
Cô bé ngơ ngác không biết người trước mặt là ai, tim hơi run nên cô bé vô thức lùi lại phía sau một bước. Người đàn ông đó lại nói với giọng thân thiện và bắt đầu giới thiệu
– Xem ra đúng là cháu rồi. Chú là đồng nghiệp của mẹ cháu, mẹ cháu thấy trời mưa nên nhờ chú đón cháu. Chúng ta đi rồi nói.
Người đàn ông đó vốn định nắm lấy tay Phong Hi dắt đi nhưng cô bé lùi lại bước nữa nên tránh được. Cô bé hỏi lại người đàn ông
– Chú là đồng nghiệp của mẹ cháu thật sao? Giờ này chưa tan làm tại sao chú lại ở đây đón cháu được?
Người đàn ông kia hơi đơ một chút. Con bé này thật thông minh, không hổ là con của Diệp Ân Tuấn. Người đàn ông kia lại giả vờ cười hơi híp mắt lại trả lời
–
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-theo-duoi-lai-vo-ba-that-la-xau-xa/3316183/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.