Ba cô lẳng lặng đưa tờ giấy ra trước mặt rồi đẩy nó về phía cô. An Nhiên lập tức sững người, không cần phải nhìn kĩ cô cũng nhận ra tờ giấy này. Nhưng tại sao ba mẹ cô lại biết rồi có nó? An Nhiên run run nhận lấy tờ giấy từ ba, kinh ngạc xen lẫn run sợ. Mẹ cô bật khóc giải thích 
– Lúc nãy mẹ có vào phòng dọn dẹp lại cho con, lúc mở chiếc balo ra thì mẹ vô tình nhìn thấy nó. Nhiên Nhiên, chẳng phải ba mẹ đã dạy con rồi sao? Con ngoan ngoãn như vậy sao lại làm ra chuyện này...? 
– M...Mẹ... 
– Giải thích ! Đứa bé này là con của ai?– Ông Hạ cố kìm nén sự tức giận của bản thân để nói chuyện một cách bình tĩnh nhất có thế. 
Hai tay An Nhiên nắm chặt lấy chiếc váy kiểu nó nhăn nhúm, như thể sắp bị vò nát đến nơi. Cô cúi đầu nhỏ giọng trả lời, hốc mắt có hơi đỏ 
– Con...Đứa con đó... nó là...là con của Diệp Ân Tuấn. 
– Của ai? – Ông hỏi lại. 
– Là của Diệp Ân Tuấn ạ. 
"CHÁT" 
An Nhiên ngơ người giơ tay lên ôm mặt bị đánh theo bản năng. Ba cô ra tay đánh cô, từ nhỏ đến lớn tuy ông nghiêm khắc nhưng chưa hề đánh cô lần nào.Thuậm chí cả mẹ cô cũng ngơ người. Ông Hạ tức giận đứng phắt dậy quát lớn 
– Hạ An Nhiên, tại sao mày lại làm ra loại chuyện như vậy? Mày còn qua lại với Diệp Ân Tuấn, chẳng lẽ mày không biết nó là người như thế nào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-theo-duoi-lai-vo-ba-that-la-xau-xa/2815588/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.