Tập trước:
- Cảm ơn ông trời vì hôm nay đã cho tôi biết anh là con người như thế nào. Rời xa khỏi cuộc đời nhau, mong sau này sẽ không gặp lại các người.
Yên Yên giựt sợi dây chuyền trên cổ ném về phía Chí Vương rồi quay bước rời đi.
Ngay sau khi Yên Yên quay bước rời đi Chí Vương lúc đó tay nắm chặt lấy sợi dây chuyền anh cố gắng kìm nén cảm xúc của bản thân lại. Chỉ ngay sau khi bóng dáng của Yên Yên đã biến mất khỏi dãy hàng lang ấy thì cảm xúc thật của Chí Vương lúc này mới bắt đầu được bộc lộ.
Không hề do dự anh tiến thẳng tới bức tường phía đối diện liên tục đấm thật mạnh vào đấy như muốn giải tỏa hết mọi cảm xúc. Anh không dừng lại cho đến khi Hạ Vy phải cản anh vì lúc này tay anh đã rướm máu. Chí Vương tuyệt vọng, anh ngồi sụp xuống nền đất rồi tựa lưng vào tường, anh ôm chặt sợi dây chuyền của Yên Yên vào lòng và khóc lên nức nở hệt như một đứa trẻ trong đau khổ, dày vò.
- Aaaaaaaaa! ( Anh la lớn) Tại sao, tại sao ông trời lại đối xử với tôi như vậy? Tại sao cướp hết tất cả mọi thứ của tôi? Tôi đã làm gì sai...hức...hức. ( Anh vừa la vừa khóc)
- Chí Vương anh đừng như vậy mà. ( Hạ Vy nhìn anh thương cảm)
Hạ Vy cũng thấy thương xót cho Chí Vương. Chỉ trong chốt lát mà ông trời đã lấy đi dường như tất cả những thứ quan trọng đối với anh. Tại sao ông trời lại không công bằng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-that-ngot-ngao/1814528/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.