Tập trước:
Còn Yên Yên lúc nói chuyện với Chí Vương cô đã cố tỏ ra mình mạnh mẽ đến bất cần nhưng khi cánh cửa vừa đóng lại cô đã để lộ ra con người yếu đuối của mình cứ thế ngồi sụp xuống tựa lưng vào cửa mà khóc nấc lên không thành tiếng
* Ngày hôm sau
Vì Yên Yên không ở nhà nên sáng nay Tiểu Lí phải tới nhà nấu bữa sáng cho Chí Vương.
Tiểu Lí thấy lạ đã bảy giờ nhưng vẫn chưa thấy Chí Vương dậy anh đàng lên phòng tìm.
- ( Mở cửa bước vào) Hạ tổng dậy đi muộn rồi. ( Tiến lại lật chăn ra anh thấy Chí Vương vẻ mặt nhăn nhó, khó chịu) Hạ tổng anh bị sao vậy? ( Sờ trán) Ây nóng quá, chết anh bị bệnh rồi làm sao đây đi bệnh viện nhanh nhanh. ( Tiểu Lí hốt hoảng)
- Im đi. Anh ồn ào quá đấy Tiểu Lí.
- Hạ tổng anh bị bệnh rồi tôi đưa anh đi bệnh viện.
- Không cần đâu, anh mua thuốc cho tôi là được.
- Mà sao anh lại sốt vậy chứ? Chẳng lẽ hôm qua anh... ( Nhìn Chí Vương bất ngờ) Này bản thân mình mà anh không chăm sóc được còn đòi đi chăm sóc người khác à. Còn bao nhiêu chuyện phải xử lý mà anh lại ốm ở đây.
- Tiểu Lí đã bao nhiêu lâu rồi tôi không được thấy lại cảnh này đấy.
- Anh nói gì vậy?
- Hồi trước tôi ốm mẹ tôi hay chửi tôi như vậy lắm cũng đã lâu rồi không ai chửi tôi như vậy, anh lại làm tôi nhớ đến mẹ rồi.(Anh cười nhưng nụ cười rất buồn)
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-that-ngot-ngao/1814516/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.