Tập trước:
Trong lúc Chí Vương vừa nói và vừa cố gắng thắt dây an toàn lại thì Yên Yên bên này lại nhẹ nhàng cởi dây an toàn và nói
- Em đồng ý.
Chí Vương bất ngờ quay sang hỏi Yên Yên một lần nữa.
- Em nói gì cơ?
- Em đồng ý.
Chí Vương vui sướng ôm lấy Yên Yên thật chặt vào lòng.
- Cảm ơn em. Từ nay anh sẽ là người chăm sóc em, mà này anh nói kể từ bây giờ em không thích hay có suy nghĩ gì của riêng mình thì cứ nói đừng mãi nghe theo anh.
- Dạ được.
* Bên phía Miêu Miêu và Tống Thiên.
- À quên mất. ( Miêu Miêu lấy trong túi ra chiếc khăn) Trả anh nè.
- Hửm gì vậy?
- Chiếc khăn hồi trước anh cho tôi mượn để cuốn vết thương đó. Đừng lo tôi giặt sạch sẽ hết rồi.
- Không sao đâu cô cứ giữ lấy mà dùng.
- Không được tôi nghĩ phải trả lại anh vì nhìn chiếc khăn có vẻ đắt tiền.
- Thôi được rồi cảm ơn cô.
- Tôi hỏi anh một chuyện được không?
- Được cô cứ hỏi.
- Anh.....thích Yên Yên phải không?
- .....
- Xin lỗi câu hỏi không hay lắm nhỉ. Nếu không tiện anh không cần trả lời đâu.
- À không, không sao. Thật ra tôi cũng không biết mình có thật sự thích Yên Yên không hay chỉ là ngộ nhận nhưng tôi thật sự thích cảm giác được chăm sóc cô ấy. Cô biết không bọn tôi chơi với nhau suốt những năm học cấp ba, hai đứa thân nhau lắm nhưng sau khi học xong lớp mười hai bố mẹ tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-that-ngot-ngao/1814489/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.