Nói xong anh áp trán của mình lên trán của Yên Yên. Yên Yên thì thật sự hoảng loạn, tim cô đập nhanh hơn bao giờ hết. Quá ngại ngùng cô đẩy Chí Vương và chạy ra khỏi phòng. Còn Chí Vương con người ngây thơ ấy vẫn đang nghĩ Yên Yên bị sốt.
Yên Yên đẩy cửa chạy ra khỏi phòng.
- Anh ta có phải là sau khi bị tai nạn không chỉ bị mất trí nhớ mà còn bị ngớ ngẩn không vậy. Nghĩ gì mà lại đi áp trán của mình vào trán người khác như thế chứ. Thật là!
Vừa nói Yên Yên vừa đi về phía bàn làm việc của mình.
Còn về phần của Chí Vương vì nghĩ Yên Yên bị bệnh nên anh gọi cho Tiểu Lí.
- Alo Hạ tổng có chuyện gì vậy?
- Mua dùm tôi ít thuốc cảm.
- Anh bị bệnh sao? Cần đi khám không?
- Không cần, tôi bảo anh mua thì cứ mua đi.
- Được, vậy anh đợi tôi một chút.
Vừa dứt lời Tiểu Lí liền chạy đi mua thuốc cảm theo yêu cầu của Chí Vương. Một lát sau, Tiểu Lí cũng đã mua thuốc về cho Chí Vương.
- Hạ tổng, đây là thuốc anh cần.
- Đem ra đưa Yên Yên.
- Hả? Sao lại đưa Yên Yên?
- Tôi nói thì anh cứ làm đi.
- Tôi biết rồi.
Vậy là Tiểu Lí cầm bịch thuốc đưa cho Yên Yên. Khi nhận được thuốc từ tay Tiểu Lí cô bất ngờ.
- Hửm? Sao anh lại đưa thuốc cho tôi?
- Tôi không biết là Hạ tổng bảo tôi đưa cho cô. Mà cô bị bệnh sao?
- Tôi bị bệnh khi nào, tôi vẫn khỏe mạnh mà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-that-ngot-ngao/1814467/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.