- Nào đưa tay cho tôi.
- Hửm? À ừ.
Rồi Yên Yên đưa tay cho Chí Vương.
Chí Vương nhẹ nhàng băng bó tay cho Yên Yên.
- Đau không?
- Hả? À không, không sao.
- Xong rồi, mai mốt phải để ý cẩn thận một chút đừng để bị thương nữa.
- Sao anh quan tâm tôi vậy?
Lúc này Chí Vương hơi sững người nhưng anh lấy lại tinh thần và trả lời.
- Vì cô là trợ lí của tôi nếu cô bị thương sẽ ảnh hưởng đến công việc nên tôi quan tâm cô, chứ cô nghĩ cái gì.
- À không tôi cũng nghĩ thế thôi. Tôi xin phép ra ngoài làm việc.
Bước ra khỏi phòng Yên Yên liền than thở.
- Hứ biết ngay, anh ta mà thích mình cái gì quan tâm mình cũng chỉ vì công việc. Đúng là con người khó ưa.
Còn về phần của Chí Vương, ngay sau khi Yên Yên bước ra khỏi phòng anh cũng cảm thấy sững sờ rồi đặt tay lên ngực của mình.
- Chuyện gì thế này, sao tim mình lại đập nhanh đến thế? ( anh tự hỏi lấy bản thân mình)
Tiếng gõ cửa
- " Cốc Cốc " Hạ tổng tôi tới dọn phòng cho anh.
- Vào đi.
Sau khi dọn dẹp xong người nhân viên vệ sinh ra ngoài để lại không gian yên tĩnh cho Chí Vương. Thời gian cứ trôi qua Chí Vương chăm chỉ làm việc đến nỗi không để ý giờ tan làm.
- Bảy giờ rồi sao!? Về thôi.
Chí Vương về nhà thì thấy nhà tối om không một bóng người, Chí Vương chạy khắp nhà tìm Yên Yên.
- Cô ta đâu rồi? Chưa về sao? ( lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-that-ngot-ngao/1814445/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.