Những ngày cuối tháng hai ở San Jose mưa thỉnh thoảng vẫn còn rả rích một vài nơi, trên đồi sương mù có lúc dày đặc, khiến cho tiết trời se lạnh vào lúc tản sáng.
Một ngày mới lại bắt đầu, cũng là ngày đầu tiên sống xa gia đình ở một nơi lần đầu tiên đặt chân đến, cho dù trước đó phải bay đường dài vượt đại dương hơn hai mươi tư tiếng và sự thay đổi đột ngột mũi giờ cũng như thời tiết, đồng hồ sinh học của Tần Nhã Linh vẫn không thay đổi.
Lấy điện thoại mở bản đồ tra cứu địa hình xung quanh và cố gắng ghi nhớ trong đầu, cô thư thái bước ra khỏi nhà và làm công việc mà sáng nào cô cũng cố gắng duy trì - chạy bộ.
Rùng mình một cái trước tiết trời se lạnh, cô đóng cửa và bắt đầu chạy dọc theo con đường trước mặt.
Dong dỏng trong bộ đồ thể thao màu trắng, mái tóc dài buộc cao hiển hiện chiếc tai nghe Bluetooth, cái mũi và đôi gò má hơi ửng đỏ vì lạnh lại khiến cho khuôn mặt xinh đẹp như búp bê thêm phần tràn ngập sức sống.
Tần Nhã Linh cầm trên tay chiếc điện thoại di động tìm đến dãy số quen thuộc bấm gọi đi, sau đó cho vào túi quần và tiếp tục chạy bước đều.
Không quá ba hồi chuông, đầu bên kia đã vang lên thanh âm trả lời: "Xin chào!"
Cô mỉm cười: "Mẹ, là con, Nhã Nhã."
Hà Bội Như không nén được kinh ngạc: "Thật là con sao? Vì sao lại dậy sớm như vậy? Không nghỉ ngơi thêm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-than-bi-chong-lung-cho-toi/3112269/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.