Khoé môi Tần Nhã Linh một lần nữa co rút, nhưng lần này lại co rút vô cùng mãnh liệt.
Cái bầu không khí mờ ám này sao giống như hai người đang yêu nhau thắm thiết mà phải chia xa ấy nhỉ?
Thực tế thì, cô và hắn mới chỉ là ngày đầu gặp nhau thôi đấy, làm ơn đừng liên tưởng đến những chuyện không thực tế có được hay không?
Cô quay lưng bước về phía người nào đó đang bày ra bộ mặt đưa đám, dừng lại cách hắn khoảng một sải tay, cô chìa tay đến trước mặt hắn, lạnh lùng nói: "Điện thoại."
Tề Phong ngẩng đầu nhìn cô, tự giác lấy điện thoại đặt trong túi quần ra đưa cho cô.
Cô nhận lấy, quẹt quẹt trên màn hình cảm ứng, bĩu môi một cái sau đó trả lại cho hắn: "Mật khẩu."
Hắn lại nhe răng cười, chạm ngón tay vào màn hình điện thoại, màn hình chính ngay lập tức mở ra.
Tần Nhã Linh thu về, ấn ngón tay vào màn hình vài cái, liền sau đó điện thoại trong túi cô vang lên hồi nhạc chuông.
Ngắt cuộc gọi, cô trả lại điện thoại cho hắn, lạnh nhạt nói: "Có chuyện gì thì gọi cho tôi."
Dứt lời, cô quay lưng rời khỏi nhà Tề Phong mà không hề quay đầu lại. Nếu như cô chịu quay lại nhìn thêm một chút, có lẽ cô sẽ thấy hối hận vì hành động vừa rồi của mình cũng không chừng.
Vì sao ư?
Trên mặt hắn lúc này nụ cười gian xảo không nửa điểm che giấu. Hắn còn đang không biết làm sao để có được số điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-than-bi-chong-lung-cho-toi/3112258/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.