Lời xin lỗi phát ra từ miệng Tần Nhã Linh tựa như một con dao sắc nhọn đâm thẳng vào trái tim yếu mềm của hắn khiến hắn đau đến tê tâm liệt phế.
Hít sâu một hơi, hắn đứng thẳng người, không tiếp tục giam giữ Tần Nhã Linh trong ngực nữa. Hắn cần phải bình tĩnh, bình tĩnh để bản thân có thể kiên cường thêm một chút chống chọi với sự thờ ơ lãnh đạm của cô.
Qua một lúc, hắn thở dài một hơi rồi nhìn sâu vào mắt cô, nhẹ giọng nói: "Hôm nay anh muốn gặp em không phải để truy vấn em bất cứ điều gì, anh muốn giải thích cho em biết lý do anh gạt em. Anh đích thực cố tình, anh chỉ muốn được ở bên cạnh em lâu hơn một chút mà thôi. Anh sợ một khi anh khỏi hoàn toàn rồi, anh sẽ không còn lý do nào để giữ em lại bên mình nữa."
Trầm ngâm vài giây xem phản ứng của cô, hắn nói tiếp: "Mấy ngày nay không có tin tức của em, anh thật sự rất lo lắng, thậm chí là sợ. Anh không hiểu tại sao bản thân lại trở nên như vậy. Khi anh nhận ra rằng anh thật sự rất nhớ em, chỉ muốn ngay lập tức chạy đi tìm em, chỉ để được nhìn thấy em. Anh thậm chí không thể tập trung làm bất cứ việc gì khi trong đầu tràn ngập hình bóng của em. Chính anh cũng không muốn tin, nhưng là sự thật. Từ lúc nào anh cũng không biết, nhưng anh không thể kiểm soát nổi bản thân mình!"
Hắn nắm lấy bàn tay cô đặt vào ngực mình, chân thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-than-bi-chong-lung-cho-toi/2462088/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.