Trần Trung Đức, người mà Tần Nhã Linh hận thấu xương, dù có hóa thành tro cô cũng vẫn nhận ra. Từ ngày cuối cùng gặp gã ở phiên toà, đến nay cũng đã một năm cô chưa từng gặp lại. Cớ sao lúc này gã lại xuất hiện ở đây, lại còn xuất hiện trước mặt cô?
Nhớ lại lúc trưa trên đường đi đến nhà hàng, người mà cô nhìn thấy quả nhiên là gã mà không phải do cô hoa mắt.
Thật sự là Trần Trung Đức, người đang đứng trước mặt cô!
Tại sao? Cô tự hỏi bản thân: Tại sao gã lại xuất hiện chứ? Tại sao lại đến đây dày vò cô nữa chứ? Tại sao lại không chịu buông tha cho cô?
Nhìn thấy sự chán ghét cùng phẫn nộ hiện lên trên gương mặt Tần Nhã Linh, tim Trần Trung Đức chợt quặn thắt. Gã cất giọng đầy bi thương: "Em thật sự chán ghét anh đến vậy sao?"
Cô nói với giọng đầy phẫn nộ: "Phải, tôi thật sự chán ghét anh, tôi không bao giờ muốn nhìn thấy anh. Tôi van anh, anh buông tha cho tôi đi, đừng đến dày vò tôi nữa!"
"Nhã Nhã, em biết là không thể mà! Xin em, cho anh cơ hội để bù đắp có được không?" Gã tha thiết nài nỉ.
"Bù đắp? Anh thử nói cho tôi biết anh bù đắp thế nào?" Cô nghiến răng nói.
"Chúng ta kết hôn có được không?" Ánh mắt gã đờ đẫn nhìn cô.
"Kết hôn?"
Cô cười đầy tuyệt vọng, sau đó phóng ánh mắt sắc lạnh về phía gã, cất giọng đầy mỉa mai: "Anh phản bội tôi, lại còn đối xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-than-bi-chong-lung-cho-toi/2461960/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.