Rời khỏi bàn tay đang vuốt ve gương mặt mình, Tần Nhã Linh đứng lên đi về phía quầy bar ở ngay cửa sổ sát đất lấy ra chai rượu và hai chiếc ly đặt trên bàn.
Thuần thục mở chai rượu rót vào hai chiếc ly đế cao, cô cầm lấy một chiếc tiến vài bước rồi dừng lại bên cửa sổ sát đất.
View của ngôi biệt thự này không chê vào đâu được, một bên nhìn về phía biển, một bên nhìn về phía hồ bơi nhân tạo, một bên nữa lại nhìn về phía công viên bên bờ hồ. Nếu như đứng ở trên tầng thượng còn có thể nhìn được toàn bộ cảnh quan nơi đây.
Căn phòng hai người chọn nằm ở lầu hai, có view hướng ra biển.
Biển đêm một màu đen kịt, tuy đã đóng chặt cửa phòng nhưng lại có thể nghe loáng thoáng tiếng sóng nối đuôi xô bờ tựa như bản đồng dao của biển lúc đêm về.
Thanh âm ấy lúc to lúc nhỏ, lúc dồn dập, lúc nhẹ nhàng, cũng như tiếng lòng của cô vậy, cứ thổn thức mang theo một sự mơ hồ không rõ.
Cô đắn đo suy nghĩ nên nói như thế nào, đồng thời là sự sợ hãi về kết quả của nó. Thế nhưng chỉ là điều sớm muộn không phải sao? Trước sau gì cũng phải đối mặt, nhanh một chút cũng tốt!
Sau đêm nay sẽ là một sự khởi đầu mới, kết thúc những chuỗi ngày khổ sở mệt mỏi. Cô đã chuẩn bị tinh thần đón nhận kết quả xấu nhất rồi, thế nên, những gì phải đối mặt, cũng đã đến lúc phải đối mặt rồi.
Tề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-than-bi-chong-lung-cho-toi/2461613/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.