Sau khi bàn bạc xong, mọi người ngồi tán gẫu trong phòng khách thêm một lúc nữa thì Tần Trọng Hải cũng đã tan sở trở về. Chỉ là gương mặt cậu ta không giống như thường ngày, không hăm hở mỗi khi đi làm về mà trưng ra cái bộ mặt bí xị giống như bị ai thiếu nợ mà không đòi được vậy.
Lên tiếng chào mọi người có mặt ở đó, cậu ta liền quăng ba lô qua một bên, ngồi xuống sofa tỏ vẻ chán trường.
"Hôm nay bị sao thế? Có bao giờ thấy con đi làm về mà uể oải như vậy đâu?" Tần Trọng Huy không nhịn được lên tiếng hỏi.
"Công việc không thuận lợi sao?" Hà Bội Như cũng lên tiếng.
Cậu ta thở dài: "Vâng, đúng là công việc không thuận lợi. Không biết laptop của con có vấn đề hay là bị ai đó chơi xấu nữa."
"Laptop có vấn đề sao? Nói anh nghe một chút!" Tề Phong cũng hiếu kỳ hỏi.
Luận về công, hắn là cấp trên, luận về tư hắn là anh rể, mặt nào cũng đều có trách nhiệm. Nếu có thể giúp, hắn đương nhiên sẽ ra tay.
Không biết Thomas đã điều tra chi nhánh SLC Hoa quốc thế nào rồi, đã gửi báo cáo hay chưa? Mấy ngày nay cùng Tần Nhã Linh sớm tối bên nhau, hắn vẫn chưa có thời gian mở mail xem. Có lẽ lát trở về phòng, hắn phải bỏ chút thời gian để kiểm tra mới được.
"Là như vầy."
Tần Trọng Hải ngồi thẳng người, bắt đầu tường thuật: "Sáng nay em vừa hoàn thành xong một đề án, đã lưu lại và còn thiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-than-bi-chong-lung-cho-toi/2461588/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.