Nghe được lời này, giám đốc phòng nhân sự không muốn cũng phải muốn, không thể cũng phải thành có thể, nếu không muốn mất chén cơm. Khó khăn lắm mới leo lên được vị trí này, ông ta đương nhiên không thể chỉ vì vậy mà rời khỏi.
"Tôi lập tức đi làm!" Ông ta vâng dạ rồi ba bước thành hai bước cùng nhân viên phòng ban của mình đi làm việc được giao.
Phòng nhân sự đi rồi, Thomas tiếp tục: "Giám đốc phòng kinh doanh!"
Rút kinh nghiệm người đi đầu, giám đốc phòng kinh doanh nhanh chóng lấy lại bình tĩnh lên trình diện. Ông ta cũng không gọi là lớn tuổi, chỉ ngoài bốn mươi nhưng nét mặt có vẻ già nua hơn những người khác.
Bước về phía trước, ông ta lên tiếng: "Là tôi."
Nhìn sự bình tĩnh hiện trên nét mặt người nọ, Thomas xem như hài lòng, gật đầu: "Danh sách đối tác trong vòng năm năm, kế hoạch thị trường trong vòng hai năm, tất cả lập thành báo cáo cho tôi. Ông có ba mươi phút."
"Vâng, tôi lập tức đi làm." Ông ta không nói hai lời lập tức gật đầu rồi cùng nhân viên phòng ban rời khỏi.
Thomas nhìn quanh một lượt những người còn lại ở đại sảnh, sau đó cất giọng: "Trừ phòng kỹ thuật, tất cả các phòng ban còn lại trở về phòng làm việc của mình đợi lệnh, công việc trong sáng nay đều dừng lại."
Quay lại nhìn về phía đoàn thanh tra, anh nói tiếp: "Robert, tiến hành thanh tra tổng thể!"
Người đàn ông tóc nâu tên Robert nghe gọi tên, lập tức cùng đoàn người còn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-than-bi-chong-lung-cho-toi/2461572/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.