“Thịt cừu này bỏ thêm ít nước sốt sẽ vừa miệng.” Cận Úy Thành san thịt cừu qua đĩa nhỏ cho Đường Vận, rất ân cần rưới thêm nước sốt.
Đường Vận được ưu ái có chút ngượng ngùng, cô cầm nĩa bạc nếm thử ít thịt cừu, sắc mặt đầy thưởng thức nhìn về phía Đại Boss: “Ngon thật đó.”
Cận Úy Thành nhàn nhạt cười: “Lộ quản gia! Khui thêm chai rượu Pháp năm 84 đi. Rượu trắng đấy.”
“Em được uống rượu đó không?” Cận Chí Minh đặt câu hỏi.
Hàn Tước nghe thấy thế liền bật cười: "Cứ uống thoải mái. Cận gia cũng thật khắt khe."
Ông Cận nhướng mày không nói gì. Nhà Nam Cung ngạc nhiên còn nói thêm lời trêu đùa. Con trai lớn thế mà còn cấm đoán chuyện uống rượu.
Rượu rất nhanh được mang ra rót vào từng ly một trước mặt mỗi người. Cận Chí Minh hào hứng nhất, sau khi nâng ly với mọi người liền nhấp một ngụm lớn, vẻ mặt rất thưởng thức.
Đường Vận ngồi đối diện không khỏi nhịn cười. Cận Úy Thành không nể mặt liền thẳng thừng châm chọc:
"Bộ dạng này là có lén lút ra ngoài uống rượu rồi ha."
Cận phu nhân liếc xéo cậu con trai. Nhưng cũng chẳng ý trách mắng. Chỉ thấy cậu nhà vẫn còn khờ dại và tâm tính trẻ con quá.
"Anh à, sang Cảnh Duyệt công việc cụ thể của em là ở đâu? Em muốn ngày mai bắt đầu." Chí Minh tỏ ra bình thản, khéo đổi chủ đề.
"Cậu học tài chính quốc tế vậy thì qua Công ty đầu tư KM ứng tuyển vào Học viện quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tham-tinh-cho-em-ngoanh-lai/2653091/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.