Cận Úy Thành uống rượu xã giao với lãnh đạo bên KJ một lúc lâu, bàn đủ đề tài, còn hẹn nhau đến Câu lạc bộ MilanA của Cảnh Duyệt cưỡi ngựa và đánh golf.
Hàn Tước xã giao rất sành, lâu lâu sẽ giới thiệu một vài người danh tiếng cho Cận Chí Minh, uống rượu qua lại cũng chẳng ít.
Không thấy Đường Vận đâu cả, qua một lúc lâu Cận Úy Thành rốt cuộc cũng bực dọc rời bỏ đám người ở đây, đi ra ngoài sảnh chính.
Cô gái đó thật sự ngốc mà, hôm nay dự tiệc đâu phải chơi vui. Những người cần lưu ý và cuộc hẹn phát sinh bổn phận cô ấy phải thay anh ghi chú hết. Bàn bao nhiêu việc, các hạng mục mới cũng được đề cập đến, nếu như anh say quá, sẽ rất dễ quên mất.
Lúc đi dọc hành lang và rẽ vào sảnh chính, vì dưới đất hầu như đều trải thảm lông lạc đà, bước đi không tạo âm thanh nào, không thấy người đến, Cận Úy Thành bất cẩn va phải một thân thể, làm bước chân cả hai đồng thời loạng choạng.
Mẫn Nhu mặc váy đuôi cá, bước chân uyển chuyển, bị một cú chạm mạnh bất thình lình liền không kịp phản ứng. Chân cô mang giày cao gót loạng choạng không vững cuối cùng ngỡ mình sắp ngã ầm xuống đất rồi thì được một bàn tay to khỏe đỡ lấy vòng eo.
Lúc mở mắt nhìn kĩ đối phương, Mẫn Nhu mới hay ý thức lại, có hơi ngượng ngùng. Cô níu lấy thân áo vest của người đó, cố gắng trụ vững.
“Cận tổng? Tôi...”
Cận Úy Thành nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tham-tinh-cho-em-ngoanh-lai/2653084/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.