Đường Vận giữ chặt lon bia trong tay, nhìn về nơi vô định, trong đầu cô lóe lên những suy đoán và có kiểu hình dung mơ hồ, mà ngay chính bản thân cô sớm đã hoàn toàn bị thuyết phục rồi. Cô muốn lấy điện thoại ra gọi cho Cận Chí Minh ngay, nhưng ngẫm nghĩ vẫn là cân nhắc nhịn xuống nỗi hoang mang kỳ quặc này.
Đường Nghiên nghe xót ruột không chịu nổi nữa nên ăn chỗ thịt nướng và mì trộn, ăn rất dữ, giống như bị bỏ đói. Đường Vận không giấu được ý cười, cũng hào hứng ăn uống với em gái, đổi sang chủ đề vui vẻ khác.
Em cô vẫn còn trẻ, tương lai rộng lớn. Có lẽ Cận Trí Trung chỉ là một trong số những người đi qua cuộc đời em ấy, chuyện xảy ra sẽ giúp họ trưởng thành và mạnh mẽ hơn. Đường Vận nghĩ về chính mình, yêu đương còn không xong, Lưu Ân đối với cô lúc gần lúc xa và tâm tư cũng không dành hết cho cô mà dồn cho công việc cạnh tranh nảy lửa ở phòng Phát triển của Cảnh Duyệt.
Cô không muốn mình là tác nhân gây ảnh hưởng và xao nhãng đến Lưu Ân.
Trong đầu cô lại lần nữa xuất hiện hình ảnh của Cận Úy Thành, có phần mơ hồ và gợi nhớ. Nhưng lại nhanh chóng muốn xóa sạch bóng dáng người đó ra khỏi đầu. Chị Giang Linh Ngọc chính là tấm gương lớn trước mắt.
Buổi chiều ngày hôm đó sau khi tan họp, hai người con gái bọn cô đã đến một Starbucks uống coffee và tâm sự. Đấy cũng là lần hiếm hoi giữa cô và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tham-tinh-cho-em-ngoanh-lai/2653057/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.