“Cô nhỏ tiếng lại, đừng suốt ngày ăn nói linh tinh. Cô nghe ai nói đấy?”
“Phải rồi, cô nghe ai nói đấy?” Đường Vận cầm chồng sách dầy bước ra khỏi kệ sách, ánh mắt hừng hực lửa giận.
Hai cô gái phòng Kế hoạch và phát triển đứng hình, run run không dám nói gì khác.
Đúng lúc này ông Khâu Chấn cũng đi vào trong thư viện, nhìn ba người con gái đang trong dáng vẻ căng thẳng thì có hơi bất ngờ. Tuy nhiên ông không định lên tiếng.
Đường Vận và hai cô gái trông thấy ông ấy đi vào thì gượng gạo khẽ gật đầu chào.
Hai cô nhân viên ấy sau đó kéo tay nhau rời khỏi đây, bộ dạng khẩn trương. Khâu Chấn lấy làm lạ quay sang hỏi Đường Vận.
“Thư kí Đường vừa khiển trách họ hay sao?”
“Bọn họ gièm pha về tôi, nói lời sai sự thật về Phó giám đốc Lưu, tôi thật không vừa ý. Chúng tôi chung quy vẫn chưa có tranh luận câu nào.”
“Chắc do tôi đến không đúng lúc. Chốn công sở là vậy, lời ra tiếng vào, cô càng để ý sẽ càng khó chịu hơn thôi.” Khâu Chấn nhúng vai sau đó đi dọc theo kệ sách, không có ý bận tâm nữa.
Đường Vận mặc dù tâm trạng bị hai cô gái đó làm cho không vui, nhưng được dịp nói chuyện với ông Khâu Chấn, vẫn không muốn nặng nề gây ảnh hưởng đến đối thoại của hai người.
“Giám đốc Khâu đang muốn tìm đọc sách gì?”
“Phân tích thị trường địa ốc. Cảnh Duyệt đang phát triển tập trung vào ngành này, nhưng tôi thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tham-tinh-cho-em-ngoanh-lai/2653019/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.