“Cận Úy Thành!” Doãn Cách Nhi rít qua kẽ răng.
Đường Vận đứng yên như tượng, nhìn Mẫn Huyền đang gục mặt trên vai Cận Úy Thành, vòng tay còn ôm rất chặt.
“Shit! Yêu nữ... Cô ta dám ngã vào lòng Cận Úy Thành. Chưa có người con gái nào dám trước mặt Doãn Cách Nhi tôi ngã vào lòng anh ấy.”
“Doãn Cách Nhi! Tôi giúp cô đánh hắn một trận vì bắt nạt cô, quyến rũ cô mà không hề có chút trách nhiệm.”
“Hả?” Doãn Cách Nhi sững sờ nghe Đường Vận muốn lấy công bằng cho cô.
Đường Vận đúng thật đã muốn hồ đồ rồi. Cô điên mất thôi... Cô đã nhớ nhung anh ta, lo lắng cho anh ta. Vậy mà, lại lần nữa để cô bắt gặp người con gái đó sà vào lòng anh.
Tại sao đàn ông không biết đến phản kháng? Nếu đổi ngược là cô bị Cận Chí Minh ôm lấy, cô sẽ đẩy anh ta ra khỏi người và cảnh cáo. Nhưng Cận Úy Thành thật biết làm người ta thấy thất vọng. Anh ta như vậy là phụ bạc cô rồi.
Đường Vận nói là làm, hung hăng lao đến nhanh gọn dứt khoát đấm vào mặt Cận Úy Thành... Tuy nhiên Cận Úy Thành học võ không phải để rèn luyện và tô vẽ, bằng vào động tác ấy anh dễ dàng thoát được.
Đường Vận đánh trượt càng không cam tâm, quay sang tiếp tục hạ cước vào sau gáy Cận Úy Thành... Tiếp tục bị anh tránh được.
Doãn Cách Nhi đương nhiên biết chọn chiến tuyến cho chính mình, đương nhiên vừa uống rượu kết giao với Đường Vận, chẳng lấy làm lạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tham-tinh-cho-em-ngoanh-lai/2652231/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.