Thang Kiệt cùng Helen ra ngoài, lúc này bên trong chỉ còn lại Đường Vận và Cận Chí Minh.
“Anh có thấy lạ là Mike tìm đến đây hay không?”
Cận Chí Minh gật đầu, “... nhưng anh không quan tâm đến hắn.”
Anh đứng bật dậy, kéo Đường Vận ngồi xuống đùi của anh, hai tay giữ chặt chiếc eo thon, “Anh chỉ biết anh thật nhớ em... Em dọn đồ đến ở cùng anh và Ôn Như đi.”
“Hả?” Đường Vận há hốc miệng, lập tức lắc đầu, “Anh nóng vội làm gì chứ? Nhớ? Chỉ mới cách mấy tiếng...”
“Chỉ có em bạc tình mới không lưu tâm đến anh...”
Đường Vận bĩu môi. Cái tên ranh ma này lại giở tính trẻ con với cô!
Thư kí An lại gõ cửa, Đường Vận giật bắn người, vội thay đổi chỗ ngồi.
“Anh Cận nhỏ! Simon gọi điện thoại đến, hẹn anh... đến văn phòng luật sư cố vấn của anh ta bàn việc.”
Đợi khi Thư kí An trở ra ngoài, Đường Vận mới quay sang nói với Cận Chí Minh: “Đúng vậy, đêm qua lẽ ra em muốn hỏi anh về chuyện này... Thật ra giữa anh và Simon có giao dịch gì? Cận Chí Minh! Anh không được giấu em.”
Cận Chí Minh điềm tĩnh lạ thường, từ tốn nói: “Em và Helen đến Thượng Hải gặp cha mẹ trước, anh sẽ về sau. Giờ anh sang phòng bên gặp Mike.”
Đường Vận đứng lên, cản lại bước chân của Cận Chí Minh, “Anh không được giấu em giao dịch giữa hai người...”
“Đường Vận! Anh không muốn phải nói dối em, em có thể tôn trọng quyết định của anh hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tham-tinh-cho-em-ngoanh-lai/2651451/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.