Tư Kỳ hồi hộp chờ đợi câu trả lời.
Mục Duật đem ánh mắt của hắn di chuyển lên trần nhà, hít một ngụm khí, ẩn nhẫn hỏi:
“Em muốn biết phải không? Nếu như anh nói, em phải thề là em không làm ầm lên nhé.”. ngôn tình sủng
“Em thề!”
Tự nhiên cô thấy hắn cười, nụ cười dù chỉ ở khoé môi nhưng cô rõ ràng thấy hắn rất vui. Hắn cười lại làm cô lo sợ.
Hắn nói:
“Hôm đấy bởi vì Khương Lan ngất xỉu, anh đã đưa cô ấy vào bệnh viện. Bác sĩ nói là do cô ấy không chịu uống thuốc khiến quá trình dung hợp thận vào cơ thể gặp khó khăn. Em biết đó, vì thận là của một người khác cấy vào nên cần thời gian và chất xúc tác để nó hoàn toàn dung hợp với cơ thể. Nhưng cô ấy lại vì uy hiếp anh mà không chịu uống thuốc.”
“Vậy là anh quyết định ở bên cô ấy sao?”
Dù hắn trả lời thật nhưng cô cũng không vui nổi.
Mục Duật lắc đầu, hắn gối cằm lên đỉnh đầu cô, giọng điệu vô cùng hài lòng:
“Không có, nếu anh vẫn dung túng cho sự cố chấp của cô ấy thì hôm nay đã không ở đây. Hôm đó ở bệnh viện, anh đã lớn tiếng cự tuyệt cô ấy, anh chứng minh cho cô ấy thấy anh không yêu cô ấy bằng cách đe dọa san phẳng tập đoàn của ba cô ấy. Em xem, anh vì em, cái gì cũng dám nói, cái gì cũng dám làm.”
“Anh nói dối, em thấy ấy hai người rõ ràng có cười nói với nhau!”
“Em… theo dõi anh sao?”
Cô cúi đầu nhìn ngón chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-nguoc-dai-tinh-nhan/399468/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.