Bảy năm sau... 
Bạch Trà thành một buổi sáng đầu thu. 
Ánh nắng dịu dàng rơi xuống từng phiến lá xanh non, từng giọt, từng giọt màu hổ phách, gió dìu dịu đưa hương hoa thơm ngát, từ những bức tượng sinh động trong hồ, nước từ trên cao chảy xuống bắn lên những giọt li ti.... 
Trên thảm cỏ xanh rì rào, một bóng dáng mềm mại xinh đẹp đang cúi đầu chăm chút những bông hoa bạch trà. Bóng lưng thon thả, mái tóc đen dày được cột lại phía sau bằng một sợi dây màu đỏ đơn giản. Cô bé đội một chiếc mũ làm vườn rộng, bóng râm trùm hết cả đôi vai nhỏ nhắn, bàn tay khéo léo cắt những chiếc lá bị sâu ăn. 
_ Thiên Ân! 
Tiếng quản gia Phương Dung dịu dàng vang lên, cô bé dừng động tác, ngẩng đầu lên, đôi mắt to tròn trong veo, nụ cười tươi rói làm bừng sáng cả khuôn mặt. 
Thiên Ân đã ở trong Bạch trà thành được bảy năm, giờ đã lớn thành thiếu nữ mười ba tuổi đẹp như thiên thần. Mái tóc đen dài mượt mà như nước, gương mặt xinh đẹp nhu mì dịu dàng, đôi mắt to tròn long lanh, chiếc mũi nhỏ nhắn và đôi môi hồng mềm mại căng mọng như một trái dâu tươi. Mười ba tuổi, Thiên Ân đã mang dáng dấp của một tiểu mỹ nữ xinh đẹp động lòng người. 
_ Con vào trong nghỉ một chút đi! Con đã ở ngoài vườn hơn một tiếng rồi! 
Quản gia Phương Dung nhìn vầng trán Thiên Ân lấm tấm mồ hôi, gương mặt xinh đẹp cũng bị bôi lọ lem hết cả. Đôi tay cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-duong-yeu/2967636/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.