Ánh nắng nhẹ nhàng như màu bơ nhạt của buổi sáng mùa thu tràn vào căn phòng sang trọng, mang theo lượng nhiệt nho nhỏ chỉ vừa đủ làm ấm áp những làn da mỏng manh nhất. Ánh nắng nhảy nhót tràn trên tấm thảm nhung đỏ rực, soi rõ những mảnh vải rơi rớt trên mặt đất, tràn lên lớp ga giường xộc xệch, chiếu trên một thân hình nam tính mạnh mẽ, những hạt mồ hôi óng ánh như phát sáng trên làn da màu đông hun khỏe khoắn, đang bám riết lấy một thân thể mềm mại như nước, mái tóc đen tuyền xõa tung trên lớp ga giường nhàu nhĩ và dính đầy dịch thể…
_ Thôi mà….
Tiếng rên rỉ yếu ớt của Thiên Ân vang lên, khi gương mặt cô mệt mỏi như mất hết sức lực gục trên chiếc gối ôm căng phồng. Thân thể mềm mại với làn da trắng mịn như sữa tươi bây giờ phủ kín những dấu ngân hôn đỏ rực rỡ mà ướt đẫm mồ hôi vì những trận kích tình kịch liệt tối qua. Tầm lưng thon thả phơi dưới nắng, và cặp mông nhô cao đang bị đôi bàn tay to lớn mạnh mẽ của Tề Yến Thanh ôm trọn lấy, và vùi gương mặt vào.
_ Tha cho em đi….
Tiếng nức nở như khóc, mà thật lòng là cô đang khóc thật. Suốt từ tối hôm qua đến tận bây giờ, Tề Yến Thanh liên tục, liên tục đòi hỏi cô, hết lần này đến lần khác, giống như trả thù cho ba năm xa cách, khiến cho cô từ thở hổn hển, đến gào thét, rồi van xin và cuối cùng là khóc nức nở.
_ Anh….đã làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-duong-yeu/2967517/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.