Thiên Ân xếp những chiếc bánh quy mặn ra đĩa, bỏ mứt hoa hồng Bulgari và mứt chà là Ireland ra một chiếc liễn bạc. Ni Ni đứng bên cạnh lẹ tay nhón một miếng mứt hoa hồng bỏ vào miệng khi Thiên Ân rót trà Bá tước ra ba chiếc ly.
Miếng mứt hoa hồng tan chảy trong miệng, Ni Ni xuýt xoa đếm số lượng cốc, cau mày hỏi Thiên Ân.
_ Ơ....Sao lại ba chiếc?
Ánh mắt trong vắt của cô bé nhìn Thiên Ân, tò mò hỏi.
_ Phải là bốn chiếc chứ? Em cũng uống trà mà!
Thiên Ân cười, bàn tay xếp trà và điểm tâm vào trong khay, nhẹ giọng nói.
_ Cốc của Khuất lão gia, của Yến Thanh và của em.
_ Ơ thế của chị đâu?
Ni Ni thắc mắc hỏi, nhìn Thiên Ân nhỏ nhẹ lên tiếng.
_ Chị không tiện ngồi cùng. Em mang đồ lên giúp chị nhé.
_ Sao lại thế? Chị là vợ chưa cưới của lão già Tề đó mà?
Nhìn đôi lông mày cau lại vì thắc mắc của Ni Ni, Thiên Ân nhẹ nhàng chỉnh lại.
_ Em nên gọi là Tề ca. Ni Ni à!
_ Ờ....Tề ca!
Ni Ni liếc mắt, lại nhón một miếng mứt hoa hồng nữa bỏ vào miệng. Dáng vẻ ăn vụng như trẻ con khiến cho Thiên Ân bật cười.
_ Có một số chuyện em chưa hiểu đâu. Nhưng chị lên đó ngồi cùng sẽ không tiện. Nên em mang đồ lên giúp chị nhé!
Theo những gì mà Ni Ni phản ứng, Thiên Ân biết rằng cô bé nhỏ này chắc không biết gì về những chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-duong-yeu/2967504/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.