Ni Ni tranh thủ khoảng thời gian sau giờ nghỉ trưa, lúc này khách hàng rất vắng, cô cũng có thời gian sắp xếp lại và chuẩn bị thêm nguyên liệu chuẩn bị cho khoảng thời gian lúc tan tầm.
Ba ngày nay công việc ở cửa hàng cũng tương đối bận rộn. Ni Ni có lúc làm việc mệt đến bở hơi tai, không có thời gian ngơi nghỉ. Có những tầm khách hàng tới nườm nượp đông đến mức cô quay mòng mòng trong quán cà phê nhỏ, cũng may mà khách hàng rất biết thông cảm, nên mọi chuyện cũng tạm coi là trôi chảy.
Thật lòng Ni Ni yêu thích những lúc bận bịu như thế này hơn là những lúc rảnh rỗi, vì những lúc rảnh rỗi đầu óc cô không hẹn lại cứ nhớ đến anh. Đã ba ngày trôi qua, thời gian anh hẹn quay trở lại cũng đã tới, mà hết cả buổi sáng tới buổi chiều, Ni Ni chờ hoài vẫn không thấy bóng dáng anh đâu.
Chiếc xe chói mắt của anh đã được Nhiếp Phong dời đi, cử chỉ nho nhã và nụ cười quá mức thu hút ấy khiến Ni Ni có nằm mơ cũng không thể nghĩ được người này lại vừa mới xoay cô mòng mòng. Nhiếp Phong cũng rất thẳng thắn, nói thẳng ra “ kế sách ” dụ rắn ra khỏi hang lần này không phải là của hắn, mà là của Tề Yến Thanh nghĩ ra, hắn chỉ là cung kính không bằng tuân lệnh mà thôi!
Nghe thấy ba từ “ Tề Yến Thanh ” được thanh âm tinh tế như tiếng đàn piano kia thốt ra, bao nhiêu vũ khí khiên giáp của Ni Ni đều nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-duong-yeu/2967456/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.