_ Chị Tử Y! Chị đi chậm một chút….chờ em....!
Châu Huệ Yến cuống quýt chạy theo những bước chân giận dữ của Tử Y. Tử Y bước thửng từ trường quay ngoài trời ra thẳng bãi đỗ xe, một câu cũng không nói. Châu Huệ Yến khổ sở theo sau, ấp úng gọi Tử Y.
_ Chị Tử Y! Đợi em...
_ Đừng....! Gọi! Tôi!
Tử Y giận dữ quay phắt lại, đôi mắt nhắm lại, gương mặt biểu lộ giận dữ không kiềm chế. Ngón trỏ của Tử Y chỉ thẳng về phía Châu Huệ Yến, giọng nói giận dữ, Tử Y dường như phải dùng hết sức mình để kiềm chế âm lượng phát ra.
_ Cô có biết vừa nãy cô khiến tôi xấu hổ đến mức chỉ muốn đâm đầu xuống cát không?
_ Chị Tử Y....!
Châu Huệ Yến trưng ra bộ mặt đáng thương, sợ hãi nhìn Tử Y trước mặt, ấp úng như muốn thanh minh, nhưng Tử Y dường như không hề quan tâm đến biểu cảm ấy.
_ Cả đời tôi, tôi chưa bao giờ phải trải qua cảm giác nhục nhã như vậy! Tất cả chỉ vì cô không quản được cái mồm của mình!
Tử Y chỉ tay về phía trường quay đằng sau, thanh âm tuy chỉ vừa nghe, nhưng gay gắt như tiếng roi vút trong không khí.
_ Tôi đã dặn cô những gì khi ở trong xe? Tôi đã nói Giai Kỳ tuy là một người thân thiện dễ gần, nhưng cũng là một người vô cùng thẳng tính, kể cả cho dù chúng tôi có quen biết, nhưng cô ấy cũng sẽ không vì tình riêng mà nể mặt. Vậy mà cô đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-duong-yeu/2967180/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.