Giai Kỳ chết lặng nhìn họng súng vẫn còn nóng rẫy nắm chắc trong tay Quân Tường, ánh mắt hoảng loạn có chút tàn nhẫn, và thân thể nằm gục trên đất, bất động của Lyly…
Gương mặt của anh từ từ quay về phía cô, ánh nhìn khiến cho Giai Kỳ sởn hết gai ốc...Mồ hôi nóng mồ hôi lạnh thi nhau túa ra trên cơ thể, cô sợ tới mức mồm miệng tay chân cứng tới đờ đẫn, và mặc cho đôi mắt khô rát, Giai Kỳ cũng không dám chớp, chỉ sợ một giây lơ là thôi, họng súng kia sẽ chĩa thẳng về phía cô mà siết cò.
Giai Kỳ sợ rằng Quân Tường thực sự đã nổi điên rồi, sợ rằng anh giết chết Lyly, sau đó giết chết cô, rồi sẽ tự tử!
Thời gian như ngưng đọng lại khoảng khắc này, ánh mắt run rẩy sợ hãi của Giai Kỳ không dám rời khỏi Quân Tường nửa khắc, đối diện với con người lạnh lùng và mất phương hướng trước mặt đây...!
Vào giây phút Giai Kỳ đang mờ mịt suy nghĩ, liệu có phải Quân Tường đang nổi lòng trắc ẩn mà tha mạng cho cô hay không, thì bàn tay của anh đột ngột vung lên....
_ Á Á Á!!!
Giai Kỳ hét loạn lên theo bản năng, nhắm chặt mắt lại, hứng chịu cơn đau thấu tim gan từ viên đạn đồng sắp sửa ghim vào da thịt.
CẠCH!!!
Một tiếng động khiến Giai Kỳ giật nảy người, cô hoảng hốt mở mắt ra, vội vã nhìn xuống thân thể của mình để kiểm tra xem có...lỗ đạn vào không?
Và rồi ánh mắt cô chạm tới được tới chỗ mà khẩu súng của Quân Tường bị vứt chỏng chơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-doat-ai/982111/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.