_ Không! Điều này không thể là sự thật được! Anh ấy không thể chết được! Tôi không tin! TÔI KHÔNG TIN!
Giai Kỳ lắc đầu, ánh mắt mờ mịt như thể bị phủ một làn sương mờ đặc. Đôi chân chênh vênh lùi lại, Giai Kỳ nhìn vào gương mặt bối rối của vị bác sĩ, lại nhìn dáng vẻ thất thần của Nhiếp Phong và Tề Yến Thanh, trái tim cô đau thắt lại, lồng ngực như thể bị một chiếc búa tạ cả ngàn cân đáng xuống.
_ Các người đang lừa tôi đúng không? Các người đang lừa tôi đúng không? Anh ấy không chết! Anh ấy không chết đâu!
Giai Kỳ khàn khàn lên tiếng, gương mặt xinh đẹp của cô tái nhợt đi trắng bệch bạc như một bức tượng thạch cao. Kí ức đau thương ám ảnh vụ tai nạn năm đó như một bóng ma dần dần quay trở lại, vươn những móng tay sắc nhọn ra cào xé lấy trái tim, lấy lồng ngực cô. Giai Kỳ lắc đầu, nhìn Nhiếp Phong như cầu cứu, cô nghẹn ngào thở dốc, vừa khóc vừa cười, nghẹn ngào thốt lên…
_ Nhiếp Phong! Nếu như chuyện này là các anh và Lôi Triệt bày ra thì không hay đâu! Không vui chút nào đâu!
Nhiếp Phong nhìn Tề Yến Thanh, gương mặt điển trai của hắn phảng phất một nét u buồn câm lặng, bên cạnh hắn, Tề Yến Thanh cũng giống như đãh óa thành một tượng đá, chỉ có nỗi kinh hoàng là không thể che dấu khỏi đôi mắt hắn. Hắn gần như hóa đá rồi, ánh mắt vừa bất lực vừa tiều tụy, giống như chính Giai Kỳ, hắn cũng không tin vào chuyện này!
Biểu cảm trên gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-doat-ai/982074/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.