Tiếng thở dài buồn bã của Lôi Triệt trong đêm yên vắng lại càng nhuốm màu cô đơn.
Giống như một thước phim nghệ thuật, với bầu trời đêm rộng lớn sâu thẳm, ba người đàn ông đẹp đẽ ngồi cạnh nhau, khói xì gà trắng bạc vờn quanh như một làn sương mờ ảo, mỗi người một suy nghĩ riêng, mỗi người ôm ấp một nỗi buồn riêng, một nỗi nhớ riêng…
_ Nhưng ít nhất hàng ngày tầm mắt cậu vẫn còn được nhìn thấy cô ấy…mỗi buổi sáng tỉnh giấc, cậu còn biết cô ấy đang ở nơi đâu…
Tề Yến Thanh nhấc điếu xì gà ra khỏi môi, ánh mắt của hắn hướng về phía bầu trời đêm sâu thẳm, sâu thẳm như lòng mắt trống rỗng của hắn. Khói thuốc vây kín xung quanh, gương mặt cao ngạo hoàn hảo như tượng tạc của hắn giống như bị nhấn chìm trong một màn sương mờ ảo…
Lôi Triệt ngần ngại đưa mắt nhìn Tề Yến Thanh, chần chừ một chút, thanh âm gợi cảm như hơi rượu của hắn vang lên…
_ Mình cũng không ngờ Giai Kỳ lại giúp Thiên Ân bỏ trốn như vậy….
Một nét cười chất chứa hiện trên khóe môi kiêu bạc của Tề Yến Thanh….Hắn không nói gì, chỉ lẳng lặng hút thuốc, trong đêm tối sâu thẳm, đầu xì gà cháy đỏ của hắn lập lòe như một con đom đóm…Khói thuốc làm cho cơ thể của hắn ấm lên trong đêm lạnh, nhưng không thể sưởi ấm trái tim của hắn.
Gió đêm mang theo mùi hương của thành phố đang say ngủ, mùi hương nhuốm màu nỗi nhớ của những tâm hồn trống rỗng. Tiếng nói của Tề Yến Thanh tan vào trong gió, giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-doat-ai/982069/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.