Tiếng chuông cửa đột ngột vang lên gấp gáp khiến Giai Kỳ bị lôi tuột khỏi giấc mộng. Cô từ trên giường bật dậy như một cái lò xo, tiếng chuông vẫn vang lên inh ỏi ầm ĩ, tiếp theo là tiếng đạp cửa rầm rầm bên ngoài và chất giọng cao chót vót của Lyly vang lên.
_ GIAI KỲ! GIAI KỲ! EM CÓ TRONG NHÀ KHÔNG! CHỊ NGHE THẤY TIẾNG CHUÔNG ĐIỆN THOẠI CỦA EM! EM MỞ CỬA RA!
Tấm chăn trôi tuột xuống khỏi người cô, Giai Kỳ mở mịt đến loạng choạng, cơ thể đau nhức à đầu óc hoàn toàn trống rỗng. Cô ngồi bất động trên giường, với nỗi đau đớn thể xác dần dần quay trở lại…
_ GIAI KỲ!
Tiếng quát giật giọng vang lên bên ngoài, khiến cho Giai Kỳ đang đờ đẫn cũng giật thót mình. Cô hướng về phía cửa lớn, thanh âm khàn đặc, cổ họng bỏng rát khào khào cất tiếng.
_ Vâng….!
_ GIAI KỲ! CÓ CHUYỆN LỚN RỒI! EM MAU RA ĐÂY!
Giai Kỳ như một cái máy, nghe tiếng gọi cửa của Lyly loạng choạng xuống giường. Nhưng vừa bước chân xuống, cơ thể cô đã ngã khụy vì đôi chân run rẩy đứng không vững của cô.
Và Giai Kỳ ôm mặt, nước mắt cứ thế chảy ra ướt đẫm…
Cô đau!
Rất đau!
Đau đến thấu tim gan!
Đau đến tê tâm phế liệt!
_ GIAI KỲ!
Tiếng gọi bên ngoài cửa cấp bách vang lên, khiến cho Giai Kỳ cũng không có lấy một phút giây để được khóc cho thỏa. Ý thức được tình trạng bản thân mình đang thế nào, cô loạng choạng mở tủ quần áo và tìm một bộ đồ kín từ đàu đến chân, nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-doat-ai/982035/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.