Khi chiếc máy bay tư nhân của Lôi Triệt chạy chầm chậm trên đường băng, Giai Kỳ nhìn qua cửa sổ bên cạnh, không thể tin nổi mình đã đặt chân đến Saint Petersburg.
Tiếp viên khẽ gõ cửa trước khi mở, cẩn thận hoàn tất những thủ tục còn lại trước khi Lôi Triệt và cô xuống máy bay. Nụ cười đẹp đẽ tươi tắn và lời chúc may mắn từ cô tiếp viên khiến Giai Kỳ cũng cảm thấy ấm áp hơn.
Lôi Triệt gõ nốt vãi chữ trước khi gập chiếc Macbook lại và đứng dậy. Tiếp viên đứng nghiêm cúi đầu chào hắn khi hẳn bước thẳng ra cửa, hoàn toàn không hề đánh mắt tới cô, từ lúc đó đến giờ cũng không hề lên tiếng.
Giai Kỳ khoác áo khoác vào người, cắn răng bước theo hắn. Trong đầu cô đang suy nghĩ đến chuyện liệu có cơ may nào khi cô bước ra khỏi cửa thang máy, hắn hoặc một người nào đó trong đoàn tùy tùng sẽ nói với cô rằng Lôi Triệt hết hứng thú với cô rồi, và tống cho cô ra sân bay phổ thông mà về đi cho.
Nhưng cho dù có mong mỏi là thế thật, thì Giai Kỳ cũng chẳng dám trù trừ mà lập tức phải rảo bước theo Lôi Triệt, nếu cô chọc điên hắn một lần nữa, ai chứ Lôi Triệt dám để cô đi bộ về quê nhà lắm!
Nhưng khi vừa bước chân ra khỏi cửa máy bay, Giai Kỳ đã bị cái lạnh mùa đông Nga làm cho điếng người.
Cô biết rằng mùa đông ở Nga là khắc nghiệt nhất thế giới, nhưng cô không biết là lạnh đến mức kinh hoàng thế này!
Khoang máy bay ấm áp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-doat-ai/982025/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.