Hương đêm lành lạnh ùa vào da thịt, cuốn những ngọn tóc xoăn lả lơi bay ngang qua gương mặt gợi cảm hoang dại của Lam Nghi, mang theo mùi Dương xỉ đầy mê hoặc lôi cuốn, vương vào hơi thở cô, tràn qua lồng ngực căng đầy…
Ánh mắt tràn đầy từ tính, tự tin thông tuệ như thể chứa đựng cả pho tàng kiến thức sâu rộng lẳng lặng điềm tĩnh quan sát biểu cảm gương mặt từ kinh ngạc đến bối rối của người con gái trước mặt…Thanh âm trầm ấm tinh tế như tiếng dương cầm vang lên...trong đêm hè tĩnh mịch lại càng xa vắng xao xuyến.
_ Chào cô Lam Nghi! Tôi có thể vào trong nhà được chứ?
Câu hỏi lịch thiệp của Nhiếp Phong khiến Lam Nghi nhất thời thinh lặng…Cho dù ngữ khí rất nhã nhặn, cử chỉ rất lịch sự…nhưng hàm ý chiếm hữu cao ngạo vẫn cứ lẩn khuất sâu bên trong...Giống như một viên kẹo bọc đường, giấu sau câu hỏi khiêm nhường là cả một lời đề nghị bá đạo…
Vốn dĩ không phải là hỏi ý kiến cô….mà chính là yêu cầu cô còn gì!
Lam Nghi cho dù không thông minh, nhưng cũng không phải là người ngây ngốc mà không nhận ra lời đề nghị có phần trói buộc của Nhiếp Phong. Mặc dù lấy danh nghĩa hiện giờ hắn là luật sư bào chữa cho cô…nhưng đêm khuya thanh vắng, cô nam quả nữ ở chung một nhà...hoàn toàn không nên…!
_ Ngài Nhiếp…sao hôm nay ngài lại hạ cố tới đây vậy?
Lam Nghi nhẹ giọng hỏi Nhiếp Phong, cố tình đứng chắn trước cửa lớn ngăn không cho hắn bước vào nhà…
_ Tôi vừa giải quyết xong một số công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-cuong-tinh/435392/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.