🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nói rồi, anh tiếp tục chuyên tâm bôi thuốc cho Ái. Hành động lúc sáng thô bạo bấy nhiêu thì lúc bôi thuốc lại dịu dàng bấy nhiêu. Đột nhiên bụng nhỏ của cô kêu lên vì đói, lúc này cũng đã 1 giờ chiều rồi còn gì. Vẫn chưa ăn trưa nên cô đã đói rồi.

"Em đói rồi à? Tôi xin lỗi, để tôi mặc đồ giúp em rồi chúng ta xuống dưới ăn cơm nhé!"

"Cháu quả thực là... đói rồi, nhưng bây giờ là mấy giờ rồi cháu phải về... mẹ cháu sẽ lo lắm."

"Ngoan, vẫn chưa trễ ở lại ăn cơm rồi tôi đưa em về, có được không?" Anh vừa nói vừa tiếng sát xuống giường, cả hai bây giờ chỉ cách nhau vài xăng ti mét.

Mặt Ái đỏ hết cả lên vì ngại, chẳng phải chỉ là nói chuyện sao mà chú ấy lại đến gần thế kia. Cô gật đầu lia lịa, rồi liền đẩy Tề Dụ Minh ra. Lấy chăn quấn chặt lấy người.

"Vậy còn quần áo, tôi mặc giúp em nhé?"

"Dạ... hm không cần đâu ạ. Cháu... cháu tự mặc được." Nghĩ đến thôi là cũng đủ mắc cỡ rồi, làm sao mà để chú ấy mặc cho mình được chứ.

"Uhm..." Anh đến bên chiếc bàn lấy chiếc túi được đặt trên đó đưa cô.

"Quần áo đấy em thay đi, tôi đã kêu người chuẩn bị vừa size với em nếu không vừa thì nói với tôi."

"Dạ..." Ủa nhưng mà sao chú biết được size quần áo của mình nhỉ?

"Chú ơi, chú ra ngoài tý được không...? Cháu cần phải thay đồ mà..."

"Ngại à? Vậy tôi nhắm mắt là được chứ gì? Nếu em không chịu vậy thì khỏi mặc quần

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-chiem-huu-dien-cuong/572112/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.