Tề Dụ Minh chưa kịp hoàn hồn, liền nghe thấy tiếng nức nở xấu hổ của Mộng Ái, vội vàng mà an ủi. "Ái Ái ngốc... ngại ngùng cái gì chứ? Hửm?"
"Hức... bảo ảnh đừng đ*m vào chỗ đó mà anh không nghe... huhu... người ta tè rồi..." Mộng Ái còn đang đấm chìm trong sự hiểu lầm của mình, cảm thấy vô cùng xấu hổ.
"Haha...mèo con nhỏ em thật ngốc." Trong hoa dịch mà Ái phun ra anh không nhẹ cũng không mạnh mà đ*m thọc vào lối đi ẩm ướt.
"Sao lại là tè... đó là dịch thể của em... cũng giống như anh vậy, lúc động tình thì mới có thể phun ra thứ này..." Tề Dụ Minh vui vẻ ôm cô vào lòng mà phổ cặp kiến thức cơ bản cho cô. Là một người đàn ông, th*o người phụ nữ của mình đến cao trào, đây là khẳng định năng lực của hắn.
"Nhưng... nhưng mà anh vẫn chưa bắn, sao em lại... phun ra thứ này?" Cô đỏ mặt mà hỏi anh quả thực là không hiểu mà.
Ánh mắt của Tề Dụ Minh trầm xuống, tốc độ đưa đẩy tăng nhanh. "Em muốn sao... hử? Muốn anh bắn cho em sao Ái Ái... hửm?"
"Không...không phải chỉ là em không hiểu nên mới...hỏi."
Anh tự hỏi sao cô lại ngây thơ đến như vậy, như một cô bé ngốc khiến người khác không muốn tổn thương đến mà. Cô cứ đưa cái mặt dễ thương đó ra mà dụ dỗ anh, nó chẳng khác nào một liều thuốc k*ch d*c liều mạnh vậy. Hắn tựa như một cái máy đóng cọc, đưa đẩy rõ hông mình, hung hăng va chạm vào hạ thể của Mộng Ái, da thịt của hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-chiem-huu-dien-cuong/262424/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.