Ái hớt hải chạy về nhà bộ dạng sợ sệt, cô làm mọi người trong nhà xì xầm, lúc này cũng đã hơn 7 giờ tối rồi mà Tề Dụ Minh vẫn chưa về. Cô cứ nghĩ là anh đã về vội chạy lên phòng kiếm anh, nhưng đến khi lên phòng ở đó vắng tanh không ai hết. Vậy là anh chưa về cô phải làm sao? Anh ta...hắn ta sao lại ở đó? Không không phải...nhất định là cô nhìn nhầm.
Con trèo thẳng lên giường, cả người co rút trên đó. Cả người run rẩy mà cố chờ người đàn ông trở về, đâu đó cũng hơn 10 giờ đêm anh mới về đến nhà. Anh vừa từ bên ngoài mở cửa vào đã bị cô từ trên giường bay xuống ôm cứng ngắt.
"Hức...sao bây giờ anh mới về. Em...sợ..sợ lắm. Hắn hắn ta quay lại rồi." Cô vừa nói vừa bấu chặt lấy người đàn ông vẻ mắt vô cùng kinh hãi như là vừa nhìn thấy ma.
Người đàn ông vừa mới từ công ty về, công ty mấy hôm nay rất nhiều việc còn việc của tổ chức khiến anh như phát điên. Đáng lẻ hôm nay anh còn phải ở công ty để làm việc nhưng để cô ở nhà một mình anh lại không an tâm, nên phải về nhà. Vừa về thân thể vốn mệt mỏi thì cô lại ôm lấy vừa khóc vừa kể khiến anh có chút khó chịu, nhưng vẫn ôn nhu mà hỏi lại cô.
"Hắn? Là ai?" Hắn vốn có nhớ ai là ai kẻ thù của hắn vô số nếu nhắc một người không nói tên làm sao hắn có thể nhớ.
"Là Đình Khiết...anh ta quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-chiem-huu-dien-cuong/1982989/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.