Nam Thành sau một năm vất vả bị đày ải nhiều nơi bây giờ cũng đã được yên ổn rồi, bà chủ nhỏ cuối cùng cũng chịu suất hiện ông chủ tìm được mới tham cho cậu, còn cho cậu về nước sớm một mình Tề Dụ Minh ở lại Ý nữa chứ. Cậu vui vẻ mua vé máy bay đi về còn nhớ đến em gái ở nhà mà mua quá chừng quà cáp cho cô ấy thế mà lúc cô ra đón anh chỉ quan tâm xem lão đại của họ có về cùng anh không. Đương nhiên anh nào có đi máy bay tư nhân thì làm gì có lão đại chứ, là trợ thủ đắc lực nhưng cậu vô cùng biết tiết kiệm tiến nhà dù sao cũng là cực khổ kiếm được phải cần kiệm một chút.
"Anh, Lão đại anh ấy đâu rồi? Không về cùng anh sao?" Ánh mắt của Nam Hạ đầy momg chờ đáp lại sự mong chờ cùng một cái lắc đầu.
"Không, ngài ấy đã tìm được bà chủ nhỏ rồi. Có lẻ sẽ khá lâu mới về. Hơn hết anh còn mua quá chừng quà cho em nè, em xem thích không?" Nghe được câu trả lời của anh trai mình Nam Hạ tối xầm mặt lại, bà chủ nhỏ Sở Mộng Ái cô ta sao cứ bám dai không dứt thế, tốt nhất phải khiến cô ta biến mất mãi mãi. Suốt thời gian cô không có ở đây Nam Hạ có rất nhiều lần cố tiếp cận Tề Dụ Minh nhưng không thành đều bị Nam Thành ngăn cản, làm cô tức chết.
Nhìn sắc mặt em gái anh cũng đoán ra được gì đó bèn nói để chặn đường suy nghĩ tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-chiem-huu-dien-cuong/1982952/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.