Cả ngày hôm đó hệt như lời anh nói cô chẳng làm cái gì được ngoài luẩn quẩn trong nhà, cái eo nhỏ vừa đau vừa nhứt không thôi. Đi thôi cũng khó khăn, cô cố tìm cách xoá mấy cái ảnh đó đi nhưng mà cô còn chẳng động vào được vào điện thoại anh lấy đâu ra mà xoá chứ. Phải chi ngày xưa cô chăm chỉ học tập về mấy cái máy vi tính công nghệ thì bây giờ tha hồ mà hack điện thoại anh rồi. Cô bây giờ ngoài thang trời trách đất ra thì biết làm gì nữa, người gì đuổi mãi mà không đi.
Anh lúc này lại mở cửa phòng đi vào trên tay bưng một khay thức ăn trong rất ngon mắt, cô vừa thấy anh cơn giận giữ của cô đã nhân lên gấp mười rồi, không kịp chấn chỉnh đã bay thẳng khỏi giường chạy lại định đá anh một cái cho hả giận mà không ngờ mới xuống được giường đi được mấy bước thì gầm một cái cô té xổng xoài xuống nền nhà. Anh thấy thì miệng liền bật cười thành tiếng, lúc nãy còn mạnh miệng lắm mà sao lại té rồi.
Anh bước đến đặt khay thức ăn xuống bàn bước đến cạnh đỡ cô lên anh đưa tay đỡ mà cô cự tuyệt cố đưa tay đỡ người mình ngồi dậy mà lại không có sức lại ngã lần nữa cũng may anh đỡ được. Mộng Ái phũ phàng đẩy tay anh ra gượng đứng dậy lần nữa, coi như lần này cũng may hơn lúc nãy ngồi dậy được không đá anh nữa mà đi từ từ về giường, tay cô vẫn còn chật vật chóng ngang eo.
"Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-chiem-huu-dien-cuong/1982946/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.