Trời lúc này cũng là chạng vạng... 
"Cũng trễ rồi hay là ta gọi người đưa con về, ở lại như thế...cậu ấy sẽ thấy lo." 
"Không sao đâu, con ở lại được mà để con nói với chú ấy." Sở Mộng Ái không muốn cha mình buồn nên đã chọn ở lại dù sao cô muốn ở cạnh cha càng nhiều thời gian càng tốt. Để còn có thể cảm nhận được tình cảm cha con đã rất nhiều năm cô hằng ao ước. Cô kiếm điện thoại để gọi cho anh an tâm nhưng lại chả thấy đâu cả không biết để đâu mất rồi. 
Cùng lúc anh bên này lại nhận được tin nhắn của cô và cả địa chỉ muốn anh đến đón. Trong tin nhắn nói cô không muốn gặp cha mình còn nói anh nhanh đến đón, Tề Dụ Minh không nghi ngờ gì mà lập tức lên xe đến nơi đón cô. 
Tin nhắn đó là do Lâm Triệu Vương ông gửi. Ông muốn tách hai người ra càng xa càng tốt, không muốn con mình tiếp tục bị kéo sâu vào chuyện này. Lâm Triệu Vương ông đã như thế này không muốn con gái lầm đường lỡ bước rối hối hận. Ông thừa biết nếu chuyện có liên quan đến con gái ông hắn hẳn sẽ nhất định nóng lòng mà đến chỉ cần theo kế hoạch mà làm. 
"Ông chủ, Tề tiên sinh đến đang đợi ở dưới nhà." Ông tỏ ra buồn bã, còn Ái khá ngạc nhiên sao anh lại biết cô ở đây còn đến nữa. Định gọi báo cho anh một tiếng mà anh tới rồi. 
Tề Dụ Minh thấy cô vừa từ cầu thang xuống còn đi cùng ông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-chiem-huu-dien-cuong/1982924/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.