Tề Dụ Minh hay tin vào bệnh viện, Ái cũng tỉnh rồi nhưng nhìn có vẻ bơ phờ lắm. Cô thật không biết nên làm gì nữa hoàn toàn suy sụp, giải thích với mọi người càng không có tác dụng. Làm sao để chứng minh đây, công khai chuyện của cô với anh? Nhưng...cô vẫn chưa muốn có lẻ còn cách khác giải quyết mà.
"Ái cậu thấy mình nói không, xoá bài viết thì sao? Tin đồn vẫn lan truyền ầm ĩ cả ra, sao cậu không kêu hắn công khai quan hệ của hai người biết đâu còn..." Nhìn bọn họ làm ầm lên mà cô không làm gì thật là tức.
"Không...mình không muốn chắc sẽ còn cách khác." Mấy ngón tay của cô đang cố bấu vào nhau, tâm trạng hiện giờ của cô đang rất rối.
"Đừng nói nữa, mình muốn xuất viện đi về." Tề Dụ Minh đang làm giấy xuất viện bên ngoại, hôm nay không có Nam Thành đi theo. Chuyện này là của riêng anh nên để cậu trợ lý ở lại công ty xử lý công việc.
Về đến nhà cô nằm trên giường lười biếng tự hỏi ngày mai đi học bằng cách nào. Sợ bọn họ lại tìm cách gây khó dễ. Tề Dụ Minh biết mình nên làm gì có thể khiến cô khó chịu hoặc giận cả anh nhưng ngoài cách này ra không còn cách nào hay hơn.
Lâm Triệu Vương nghe tin con gái bị như thế sắp ngất tới nơi, con gái của ông bọn họ dám làm như thế thật quá đáng. Cái tên Tề Dụ Minh kia thật đúng là...đáng lẻ nên tránh xa. Ông muốn đến thăm nhưng lúc vừa đến cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-chiem-huu-dien-cuong/1982914/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.