Bà đưa cô vào một căn phòng rất to nó hết như mấy căn phòng ở nhà chú ấy vậy, nhìn trong rất rất đẹp luôn. Bên trong được bày trí rất tinh tế, có một bộ bàn ghế kiểu cổ mọi thứ trong rất cổ điển. Có máy phát nhạc thời xưa nữa, đôi mắt cô mở to chiêm ngưỡng. Nhìn cô như thế bà cũng cảm thấy vui, cất công chuẩn bị con bé thích là được. 
"Nào qua đây ngồi với ta." Lý Nhã kéo tay cô ngồi xuống ghế, trong bà rất dễ gần. Không đáng sợ như cô nghĩ. 
"Dạ. Cháu cảm ơn cô." Cô ngại ngùng mi mắt hơi cụp xuống. 
Bà gọi người đem lên trà và còn rất nhiều loại bánh. Bánh ngọt bánh bích quy nhìn hình dáng trong rất dễ thương và ngon miệng. 
"Có làm sao đâu, điều là người một nhà ấy mà. Mà ta hỏi nhá, con và Dụ Minh biết nhau từ khi nào thế ta chưa nghe thằng bé nhắc về con bao giờ." Bà nắm lấy tay cô thân mật hỏi, con bé này trong thật hiền lành. Nếu con bà có thể ở cạnh cô bé thì tốt rồi. 
"Dạ...con và ch...anh ấy quen biết nhau cũng gần nửa năm rồi ạ." Xém tý cô quen miệng gọi bằng chú thì kì lắm, vẫn nên đổi cách xưng hô thì hơn. 
"Vậy sao? Con và thằng bé quen nhau thế nào, còn chuyện con ở cùng với thằng bé. Với cả hai đứa có xảy ra chuyện gì chưa...?" Bà tò mò muốn biết, nếu hai đứa nó tiến xa đến thế tức là bà sắp có cháu rồi. 
"A dạ? Cái này cháu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tan-khoc-chiem-huu-dien-cuong/1982909/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.