Edit: ngoccbichh07
Giải quyết chuyện của tôi sau đó giải quyết chuyện của cô, nhưng tập đoàn còn bao nhiều chuyện cần hắn xử lý. Hắn sẽ không vì nàng mà bỏ công việc phá vỡ nguyên tắc của mình.
Thời Tiểu Niệm thực sự đói bụng, khuôn mặt ngây ngốc ngồi nhìn trên nhìn bàn bát đũa trống trơn, nội tâm phát điên. Không nghĩ tới toàn bộ đồ ăn không cánh mà bay......Kia chính là một bát canh, dạ dày hắn thật là khủng bố? Cô mới có uống được một nửa đã cảm thấy no rồi nha?
"Thời tiểu thư, cô đã ở Cung gia lâu như thế, một thời gian dài không thấy bảo bảo chẳng nhẽ không nhớ sao?"
"Không có, ta thật sự không có bảo bảo, cô muốn ta nói một trăm lần cũng như vậy,ta thật sự chưa bao giờ sinh bảo bảo."
Cả ngày lại bị chất vấn khiến đầu của Thời Tiểu Niệm Lại đâu đớn kịch liệt tinh thần dị thường yếu ớt.
"Thời tiểu thư, ngươi còn may mạ?"
Phong Đức khép lại trong tay đích tấn vấn đương án, đôi mắt đầy nấp nhăn vây quanh ảm đạm hướng tới Thời Tiểu Niệm.
"Nếu mỗi ngày không hỏi ta những việc nhàm chán này thì ta sẽ rất tốt." Thời Tiểu Niệm rất hận Cung Âu, nhưng đối với lão quản gia Phong Đức luôn hiền lành này thì không thể nổi giận, nàng lắc đầu, ép buộc mình phải tỉnh táo, một lúc lâu sau mới lại hỏi: "Phong quản gia,ta phải làm cái gì thì mới được rời khỏi?"
Cứ như vậy đi xuống, nàng sợ chính mình sẽ bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong/2581548/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.