Editor: nguyentrangjr
Tính tình của Cung Âu thật đáng sợ.
Thời Tiểu Niệm từng bước từng bước đi ra khách sạn, tìm một chỗ ngồi xuống, nhìn sang bốn phía, không có Cung Âu, cũng không có xe của Cung Âu.
Đương nhiên, hắn tức giận như vậy, tự nhiên là lái xe rời đi.
Chẳng lẽ còn chờ cô sao.
Giờ cô làm sao để trở về, đành thuê xe vậy.
Thời Tiểu Niệm đứng lên đang muốn đi, bỗng nhiên thấy mấy người... mấy người phục vụ lén lén lút lút đi về phía bên cạnh, mỗi người trên mặt đều mang vẻ cười trộm.
Hướng họ đi không phải làm chỗ vừa nãy Cung Âu ném chiếc nhẫn sao.
Thời Tiểu Niệm nắm thật chặt túi xách trong tay.
Cô không thể nhận chiếc nhẫn của Cung Âu, việc này có vẻ quá mức thân mật. Nhưng ngày hôm nay hắn lại cùng cô giải sầu cả ngày, cô cũng không muốn thấy nhẫn của hắn cứ như vậy mất.
Suy nghĩ một chút, Thời Tiểu Niệm hướng bên kia đi tới.
Mấy cái người phục vụ đang trong bụi cỏ dáo dác tìm, thấy Thời Tiểu Niệm lại đó
“A” mấy người phục vụ kêu lên một tiếng, lập tức đứng thẳng người, thẹn thùng mà nhìn cô, sau đó cả đám giải tán, không dám tiếp tục ở ngay trước mặt cô tìm nhẫn.
"…"
Thời Tiểu Niệm nhìn bóng người chạy đi, đem túi thả xuống, sau đó khom lưng trên đất tìm.
Phía ngoài phòng ăn là bãi cỏ với một dải cây xanh, cây cối được cắt tỉa tỉ mỉ, được trồng theo hàng lối.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong/2581475/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.