Editor: Yuhina
Sở trường duy nhát của cô chính là vẽ vời.
Việc cô thích nhất cũng là vẽ vời, vẽ vời có thể làm cho cô bình tĩnh, thoải mái, trong đầu sẽ không có quá nhiều tạp niệm.
Mặt biển tĩnh lặng.
Cung Âu nằm ở trên bờ cát, lười biếng chợp mắt, gương mặt anh tuấn xuất trần.
Thời Tiểu Niệm ở một bên ngồi vẽ.
Thời gian từ từ trôi qua, trên bờ cát dần dần xuất hiện bản phác họa Cung Âu, ngũ quan lạnh lẽo cứng rắn, đường nét anh tuấn, đôi chân thật dài
"Được rồi."
Thời Tiểu Niệm kết thúc công việc, vỗ vỗ tay.
Chờ vẽ xong, cô mới phát giác mình mệt mỏi, không giống như vẽ vời bình thường, vẽ tranh ở trên bờ cát càng cần phải dùng sức, cánh tay đau nhức đến không chịu được.
"Được rồi"
Cung Âu đột nhiên mở mắt ra, con ngươi đen nhìn thẳng hướng về cô.
"Anh không ngủ" Thời Tiểu Niệm nghi hoặc mà nhìn về phía hắn.
"Ngủ thiếp đi, em vừa gọi tôi liền tỉnh rồi."
Cung Âu vươn mình một cái, từ trên bờ cát đứng lên, hoạt động cái cổ, hướng về bên người cô đi đến.
Thời Tiểu Niệm mệt mỏi không chịu được, mặc cho bị cát làm bẩn ngồi xuống.
Cung Âu cúi đầu nhìn sang, nhìn thấy tranh vẽ chân dung trên bờ cát, bên trong đôi con ngươi đen lộ ra vẻ chấn động.
Ở Cung gia có họa sỹ cực kỳ nổi tiếng vì gia đình bọn họ vẽ tranh sơn dầu, chỉ là những bức họa đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong/2581323/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.