Editor: Yuhina
Nhưng giết chết cô, hắn đi đâu lại tìm được một nữ nhân hợp mắt như thế.
Hắn chỉ có thể đem tất cả tức giận chút vào hết người Mộ Thiên Sơ.
Thời Tiểu Niệm lái xe, viền mắt có chút chua xót, nói rằng, "Anh đã đáp ứng tôi, không đụng đến người vô tội, tôi mới cam tâm tình nguyện ở lại bên cạnh anh."
"Tôi không đáp ứng" Âm thanh cuả Cung Âu như hận không thể đập vỡ tan màng nhĩ của cô.
Trên đường cái trống trải không người, xe lao vút qua.
"…"
Thời Tiểu Niệm hồi tưởng lại, khong phải hắn g chính mồm đáp ứng, nhưng hắn là ngầm thừa nhận, không phải sao
"Coi như tôi đáp ứng rồi, Mộ Thiên Sơ hắn là người vô tội, đùa gì thế" Cung Âu trừng cô quát, "Nếu nói vậy, em ở lại bên cạnh tôi hoàn toàn là vì Mộ Thiên Sơ "
"Bằng không, chẳng lẽ còn có thể có nguyên nhân khác" Thời Tiểu Niệm nhớ ngữ khí hắn ở ngoài cửa nói cô nông cạn, không khỏi cười gằn, "Anh không phải rất rõ ràng sao, không phải vậy, thì cũng sẽ không trăm phương ngàn kế giấu tôi giấu đến bây giờ."
"Thời Tiểu Niệm con mẹ nó cô dám nói một lần nữa xem" Cung Âu khàn cả giọng mà rống lên.
Lời này, ban ngày hắn đã nói, lúc đó cô nói rất rõ, có thể hay không cùng cô.
"Anh muốn nghe mấy lần cũng có thể." Thời Tiểu Niệm lạnh lùng thốt, "Cung Âu, anh tự cho mình siêu phàm, dối trá đến cực điểm, trước mặt làm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong/2581306/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.