Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Em muốn cái gì, không muốn cái gì, nói ra là được rồi, nghe không?” Cung Âu nói.
“...”
Đáp lại lời hắn là sự im lặng của Thời Tiểu Niệm.
Cô đúng là người mà ông trời phái xuống để thử thách tính nhẫn nại của hắn.
Cung Âu kéo tay cô đi đến phòng ăn tương đối yên tĩnh, ấn Thời Tiểu Niệm ngồi xuống bàn ăn.
Phong Đức thân là quản gia mà phải tự mình bưng đồ ăn lên, vì không muốn để Thời Tiểu Niệm thấy quá nhiều người.
“Thiếu gia, Thời tiểu thư, mời dùng cơm.”
Trên bàn bày đầy mấy món ngon. Thời Tiểu Niệm cầm đũa nhẹ nhàng ăn, giống như đang hoàn thành nhiệm vụ. Cung Âu nhìn mấy món ăn đó, lập tức mất sạch khẩu vị, lông mày nhíu chặt lại, đối với đồ ăn không phải do Thời Tiểu Niệm nấu hắn không muốn ăn dù chỉ một chút.
Bỗng nhiên hắn giơ tay đè lên dạ dày mình, trên trán thấm ra một lớp mồ hôi mỏng.
“Thiếu gia, có phải lại đau dạ dày không?” Phong Đức đứng ở một bên, thấy thế liền lo lắng hỏi.
Thời Tiểu Niệm ngồi ở một bên, ngón tay cầm đũa, động tác có chút cứng lại, nhưng không ai nhìn thấy. Cung Âu cắn chặt răng, dạ dày giống như xoắn lại, vô cùng đau đớn, hắn quay đầu nhìn Thời Tiểu Niệm, con ngươi màu đen hiện lên một chút trầm tư. Một giây sau, Cung Âu cầm lấy đũa bắt đầu ăn cơm, không cảm nhận được một chút mùi vị nhưng ăn từng thìa từng thìa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong/2581257/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.