*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mr. Cung được chữa trị nguyên vẹn không sức mẻ.
“Chủ nhân, tôi đã khỏi bệnh, đã để ngài phải lo lắng cho tôi.” Mr. Cung thân sĩ cúi đầu nhìn cô.
Thời Tiểu Niệm ngơ ngác nhìn Mr. Cung, sau đó lập tức từ trên ghế sô pha đứng lên, nhào vô lòng ôm chặt anh.
“...”
Cung Âu ngồi trên ghế sô pha, trong đôi mắt đen xẹt qua một tia ghen tị nồng nặc.
Nhưng hắn nhịn được, hắn còn từ bỏ dự tính không cho Thời Tiểu Niệm ôm người máy.
Thời Tiểu Niệm ôm lấy Mr. Cung, Mr. Cung không có đẩy cô ra, thậm chí giơ tay lên nhẹ nhàng vỗ lưng cô: “Chủ nhân, tôi rất vui khi gặp lại ngài.”
“....”
Thời Tiểu Niệm vẫn ôm chặc hắn.
Bây giờ là thời điểm mà cô kích động nhất trong tuần, nhưng vẫn không nói câu nào.
“Chủ nhân, ngài có cần uống gì không?”
Mr. Cung hỏi, từ từ buông Thời Tiểu Niệm ra.
Cung Âu ngồi ở đó, dáng vẻ ưu nhã, đôi mắt đen thật sâu nhìn môi cô chằm chằm, chở đợi giây phút nó nhếch lên.
Hắn cơ hồ như nín thở.
Thời Tiểu Niệm nhìn Mr. Cung, Mr. Cung hỏi suốt ba lần, cô cũng không có mở miệng.
Cô mất đi giọng nói.
Cung Âu ngồi đó, ánh mắt che giấu thất vọng và ảm đạm đến tận cùng.
Ngay sau đó, Cung Âu đứng lên, kéo tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong/2581252/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.