Editor: Yuhina
"Anh biết rõ bà ấy không có, là do em kém cỏi quá mà thôi." Thời Tiểu Niệm nói, chẳng qua là Cung phu nhân lấy các quy chuẩn của thiếu phu nhân Cung gia để cho cô học, thậm chí còn không gia tăng độ khó.
Nhưng dù vậy thì cô bò lên được một bậc thang cũng quá cực khổ rồi.
"Vậy cũng không được đi, ngoại trừ xem thường em thì bà ấy còn có thể làm cái gì" Cung Âu nói, lông mày vặn chặt, trực tiếp lôi kéo tay cô đi ra ngoài, "Đi, anh mang em đi ra ngoài thư giãn một chút, đọc sách đến choáng váng rồi"
"A"
Thời Tiểu Niệm ngây người, còn chưa phản ứng kịp đã bị Cung Âu kéo rời đi, căn bản là cô không thể giãy dụa khỏi hắn, chỉ có thể theo hắn đi về phía trước.
"Thiếu gia, Thời tiểu thư"
Phong Đức đứng tại chỗ bất đắc dĩ nhìn bóng lưng của bọn họ, bọn họ mà đi thì làm sao ông có thể hoàn thành công việc mà phu nhân giao cho.
Ở bên cạnh một thiếu gia tùy ý làm bậy như thế, tâm của ông thực sự là quá mệt rồi.
Phong Đức lắc lắc đầu, lập tức rời đi.
Trong vườn hoa rực rỡ màu sắc, muôn hoa khoe sắc, cận vệ đứng ở bốn phía.
Hai người hầu đứng ở bên xích đu màu trắng.
La Kỳ ngồi ở trên ghế xích đu nhẹ nhàng đung đưa, bà mặc một chiếc váy dài, lớp vải mềm mại như tôn thêm dáng người yểu điệu của bà, tư thái xinh đẹp, dưới ánh mặt trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong/2581054/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.