Editor: shinoki
"Đi" Cung Âu nắm tay cô đi ra ngoài, "Anh còn chưa đến nỗi chết đói đâu"
"Chờ chút, em đi thay quần áo."
Thời Tiểu Niệm kiên quyết không chịu mặc bộ quần áo người hầu gái trước mặt những người khác, cô còn muốn giữ thể diện.
Thời Tiểu Niệm thay một chiếc váy ngủ rộng rãi ở trong phòng tắm, sửa lại mái tóc dài đen nhánh một chút rồi mới đi ra ngoài, phòng ngủ phía ngoài rỗng tuếch.
Cung Âu đã biến mất.
Đi đâu?
Hẳn là vào nhà bếp đi, sai người làm đồ ăn cho cô.
Cung Âu đối với cô rất bá đạo, nhưng sẽ không bạc đãi cô về mặt ăn uống.
Thời Tiểu Niệm hơi nghi hoặc một chút, đi ra khỏi phòng ngủ, mãi cho đến khi xuống dưới lầu, vừa vào phòng bếp, cô đã ngửi thấy một mùi thơm khó có thể dùng lời diễn tả được truyền đến.
Nguy rồi, lại là cơm rang trứng.
Cung Âu bạc đãi cô nhất là khi cho cô ăn món cơm rang trứng
Thời Tiểu Niệm vội vã muốn trốn, mùi vị này quả thực khiến người ta đau đầu đến không muốn sống, chỉ thấy Cung Âu đứng trước nồi, cách nồi rất xa, một tay cầm cái xẻng lật cơm qua lại.
Cũng không mở máy thông khí, trong phòng bếp khổng lồ như vậy tất cả đều là khói lượn lờ, tựa như Tiên cảnh.
Thời Tiểu Niệm vội vã che mũi, cô hít thở ở nơi này dù chỉ là một chút không khí đều là tàn nhẫn đối với bảo bảo trong bụng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong/2580985/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.