Editor: Yuhina
Đẹp quá.
Không nghĩ tới ở đế quốc pháo đài còn có một nơi lãng mạn như vậy, cô còn tưởng rằng ánh sao nơi bìa rừng là lãng mạn nhất rồi.
Phong Đức lái xe trên cầu, chậm rãi đi đến, cây cầu gỗ thật dài lan can màu xám, gió mát thổi trên mặt hồ khiên cho tâm hồn người cảm thấy thoải mái, làm tung bay mái tóc dài của Thời Tiểu Niệm.
"Tại sao không mở đèn trên cầu, người đã đi rồi à"
Thời Tiểu Niệm cảm thấy kỳ quái, không phải nói Cung Âu ở đây sao, tại sao không bật đèn.
"Có khả năng là đi rồi, Thời tiểu thư, cô có muốn trở về không" Phong Đức hỏi.
Thời Tiểu Niệm phóng tầm mắt nhìn tới, bỗng nhiên xa xa dưới ánh trăng cô trông thấy một bóng người, là Cung Âu sao
Thời Tiểu Niệm từ trên xe ngắm cảnh bước xuống, đi về phía trước, tầm nhìn không được tốt lám, cô bước sang bên cạnh lan ca cầu để có thể nhìn vào phía trong đình.
Xa xa trong đình, cô trông thấy một bóng lưng cao lớn .
Là bóng lưng của Cung Âu.
Hắn thật sự ở đó, Thời Tiểu Niệm hơi nhếch môi, đang muốn đi qua, bỗng nhiên trông thấy một cái đầu từ phía trước người Cung Âu chậm rãi nhô ra, cho dù cách xa, Thời Tiểu Niệm cũng có thể mơ hồ trông thấy đó là Mona.
Cung Âu và Mona.
Bọn họ đang khiêu vũ.
Thời Tiểu Niệm đứng ở nơi đó, nước dưới hồ bắn lên cọc gỗ, mặt của cô lập tức trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong/2580957/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.